Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

Tham khảo (33)_SUY GẪM CUỐI KỲ LỄ HỘI "NOEL" 25/12

Có nhiều người xin kết bạn mà không hề đọc thử cho biết những gì tôi viết, không xem những gì tôi đã kiên nhẫn nói rõ nhiều lần bằng Lời Chúa, chỉ khăng khăng nói theo nhau mãi một câu để bảo vệ việc giữ hình thức sinh nhật giả của Chúa Jesus làm lễ hội linh đình nhất trong năm rằng: "Không thể biết ngày giáng sinh! Giáo hội chọn ngày nào kiểu gì thì có sao? Không quan tâm hình thức, chỉ là thờ Chúa, được nhiều người tin là tốt rồi!"

Thật xót xa cho ai không thèm liếc qua Lời Chúa một chút, mà say mê mãi lời truyền khẩu của giáo hội loài người, và còn ép người khác cũng phải làm theo như vậy! Miệng luôn nguỵ biện "không quan trọng hình thức" mà kêu gọi quyên góp dồn hết vật lực trang trí cho ra mùa ấy (thật ngược cả Kinh Thánh lẫn Việt Nam), mắt cứ say mê ngắm nghía đủ thứ đồ giả lấp lánh vốn chẳng dính dáng gì đến Chúa Jesus!! Sao không dám mở một mắt nhìn thẳng vào sự thật, xem thử NGÀY NÀO TRONG 365 NGÀY NHÀ THỜ NGẬP TRÀN HÌNH THỨC DO CHÍNH MÌNH DÙNG TOÀN ĐỒ GIẢ CHƯNG DỌN RA, THẬM CHÍ CHE BỎ CẢ DÒNG CHỮ "TÔN VINH ĐỨC CHÚA TRỜI"?!!!

Hãy thôi ngụy biện cột trói những con đỏ của Chúa trong sự lừa dối! Hãy xem bao nhiêu lần Chúa bắt Môi-se và A-rôn kiên nhẫn nói với Pha-ra-ôn và quần thần rằng: "Ngươi không chịu HẠ MÌNH TRƯỚC MẶT TA cho đến chừng nào? Hãy tha dân ta đi, để chúng nó hầu việc TA"!! Ngài muốn dân Ngài thờ phượng 100% theo cách mới của chính LỜI NGÀI PHÁN DẶN, hay họ được phép tùy ý thờ Ngài theo hình thức tự chọn (kiểu Ê-díp-tô = truyền thống thế gian)?

Họ sốt sắng dâng hiến, mượn hình tượng bò con là để thờ ai? Lãnh đạo giáo hội A-rôn chìu lòng hội chúng, nhận vàng để chưng dọn và công bố thờ kính chính Đức Giê-hô-va đấy (Xuất 32:5), nhưng Ngài nhậm hay phạt? Họ có ăn liên hoan "reveillon" (buổi tiệc thức khuya / dậy sớm) vui hết mình không? (Xuất 32:6), rồi tương lai là phước hay hoạ?

Người Tin Lành tự hào nhà thờ KHÔNG BAO GIỜ CÓ HÌNH TƯỢNG, thì ngày nào lại mua hình / tượng nhảm nhí vào chưng khắp cả trên dưới trong ngoài nhà thờ? Từ thiên thần nhỏ lủng lẳng trên cây Noel đến búp-bê bự Jesus mắt nhắm mắt mở, từ bầy chiên bông gòn dầm tuyết giả đến tượng bò lừa sành sứ trong hang đá mua bên Công giáo... Tất cả đều ở dưới CÂY GẬY KẸO NGỌT CỦA ÔNG GIÀ SANTA ( = SATAN!!!) công khai xuất hiện giành vị thế nhân vật chính, là tổng đạo diễn vui nhộn, thậm chí nhiều nơi do chính mục sư hoặc trưởng lão uy tín nhất đeo ĐỒ GIẢ hoá trang để được yêu thích thêm đấy! Quanh năm chửi tiếng lạ là ma quỉ, mỉa mai ơn thông giải, đến đúng ngày của SANTA thì tự mình nói nhảm dịch bậy tầm phào giữa nhà Chúa để chọc nhau cười và vỗ tay hả hê chuyện bịa!!! Ai đang thật sự hả hê những lúc đó vậy? Chúa Jesus? Thánh Linh? Chúa Cha? SANTA = SATAN đứng cười vào mặt Chúa về bầy con đỏ ngây ngô bị lừa đấy!!!

Hội Thánh hãnh diện không thích chuyện ĂN UỐNG tiệc tùng giỗ "chạp", thì mùa nào ban ngành đua nhau ăn uống liên miên đến nỗi chuyện liên hoan ưu tiên lấn bớt cả giờ thờ phượng? Đố nhau biết "phong tục Noel các nước" ăn gì chơi gì.. nhiều hơn biết Lời Chúa? Lễ đặc biệt lớn nào thì "sáng hôm sau cả hội chúng dậy thờ phượng rồi ăn liên hoan"?

Giáo hội dạy phải "kỉnh kiền", CẤM MÚA, KỊCH trong nơi thờ phượng, thì riêng dịp nào lại khuyến khích múa kịch, hóa trang thoải mái, tập luyện mấy tháng, ca ngợi lung tung từ "ngày, tháng, mùa" đến cây thông, cái chuông, con nai, vui sướng CHỤP MŨ SANTA (thậm chí mũ sừng súc vật!) lên đầu chính mình và con cháu mình, hỉ hả dạy nó múa vòng quanh một cái cây giả mà hát rằng "lòng ta vui sướng vì có ngươi!" (không phải vì có Jesus!), dẹp cả toà giảng để múa cho thoải mái? Rồi từ mục sư đến hội chúng đều vỗ tay hoan hô rào rào, gật gù ngắm nghía con cháu mình (trong khi không cho vỗ tay reo mừng Chúa như Thi Thiên 47 dạy).

Hãy xem đoạn Kinh Thánh này có ý gì giống những cảnh ấy không nhé: (Xuất Ê-díp-tô Ký 32)

"1 Dân sự thấy Môi-se ở trên núi chậm xuống, bèn nhóm lại chung quanh A-rôn mà nói rằng: Nào! hãy làm các thần để đi trước chúng tôi đi, vì về phần Môi-se nầy, là người đã dẫn chúng tôi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, chúng tôi chẳng biết điều chi đã xảy đến cho người rồi. 2 A-rôn đáp rằng: Hãy lột những vòng vàng đeo nơi tai vợ, con trai và con gái các ngươi đi, rồi đem lại cho ta. 3 Hết thảy đều lột vòng vàng nơi tai mình mà đem lại cho A-rôn; 4 người nhận lấy nơi tay họ, và dùng đục làm thành một bò con đúc. Dân chúng nói rằng: Hỡi Y-sơ-ra-ên! nầy là các thần của ngươi đã đem ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô. 5 A-rôn thấy vậy, bèn lập một bàn thờ trước mặt tượng bò đó; đoạn, người la lên rằng: Sáng mai sẽ có LỄ TÔN TRỌNG ĐỨC GIÊ-HÔ-VA! 6 Sáng mai dân chúng bèn thức dậy sớm, DÂNG CÁC CỦA LỄ thiêu và lễ thù ân; NGỒI MÀ ĂN UỐNG, đoạn ĐỨNG DẬY MÀ VUI CHƠI. 7 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Hãy xuống đi, vì dân mà ngươi đưa ra khỏi xứ Ê-díp-tô đã bại hoại rồi, 8 VỘI BỎ ĐẠO TA TRUYỀN DẠY, đúc một con bò tơ, mọp trước tượng bò đó và dâng của lễ cho nó mà nói rằng: Hỡi Y-sơ-ra-ên! đây là các thần đã dẫn ngươi lên khỏi xứ Ê-díp-tô! 9 Đức Giê-hô-va cũng phán cùng Môi-se rằng: Ta đã xem thấy dân nầy, kìa là một dân CỨNG CỔ. 10 Vả, bây giờ hãy để mặc ta làm, hầu cho cơn thạnh nộ ta nổi lên cùng chúng nó, diệt chúng nó đi; nhưng ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn. 11 Môi-se bèn nài xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời người rằng: Lạy Đức Giê-hô-va, sao nổi thạnh nộ cùng dân Ngài? là dân mà Ngài đã dùng quyền lớn lao mạnh mẽ đưa ra khỏi xứ Ê-díp-tô. 12 Sao để cho người Ê-díp-tô nói rằng: Ngài đưa chúng nó ra khỏi xứ đặng làm hại cho, giết đi tại trong núi, cùng diệt chúng nó khỏi mặt đất? Cầu xin Chúa hãy nguôi cơn giận và bỏ qua điều tai họa mà Ngài muốn giáng cho dân Ngài. 13 Xin Chúa hãy nhớ lại Áp-ra-ham, Y-sác, Y-sơ-ra-ên, là các tôi tớ Ngài, mà Ngài có chỉ mình thề cùng họ rằng: Ta sẽ thêm dòng dõi các ngươi lên nhiều như sao trên trời, ta sẽ ban cho dòng dõi đó cả xứ mà ta chỉ phán, và họ sẽ được xứ ấy làm cơ nghiệp đời đời. 14 Đức Giê-hô-va bèn bỏ qua điều tai họa mà Ngài nói rằng sẽ giáng cho dân mình. 15 Đoạn, Môi-se ở trên núi trở xuống, tay cầm hai BẢNG CHỨNG; hai bảng chứng có viết hai bên, mặt nầy và mặt kia. 16 Hai bảng đó là việc của Đức Chúa Trời làm ra; chữ cũng là CHỮ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI KHẮC trên bảng. 17 Vả, Giô-suê nghe dân chúng la lên, bèn nói cùng Môi-se rằng: Trong trại quân có tiếng chiến đấu. 18 Môi-se đáp rằng: Chẳng phải tiếng kêu về thắng trận, cũng chẳng phải tiếng kêu về thua trận; nhưng ta nghe TIẾNG KẺ HÁT. 19 Khi đến gần trại quân, Môi-se thấy bò con và sự NHẢY MÚA, bèn nổi giận, liệng hai bảng chứng khỏi tay mình, bể ra nơi chân núi; 20 đoạn lấy bò con của chúng đã đúc đem đốt trong lửa, rồi nghiền cho đến thành ra bụi, rải trên mặt nước, và cho dân Y-sơ-ra-ên uống. 21 Môi-se bèn nói cùng A-rôn rằng: Dân nầy làm chi anh, mà ANH XUI CHO CHÚNG PHẠM TỘI NẶNG dường ấy? 22 A-rôn đáp rằng: Xin chúa tôi đừng nổi giận, chúa biết rằng dân nầy chuyên làm điều ác! 23 Họ có nói cùng tôi rằng: Hãy làm các thần đi trước chúng tôi; vì về phần Môi-se nầy, là người đã dẫn chúng tôi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, chúng tôi chẳng biết có điều chi xảy đến cho người rồi. 24 Tôi bèn nói cùng chúng rằng: Ai có vàng hãy lột ra! Họ bèn đưa cho tôi, tôi bỏ vào lửa, và bởi đó thành ra bò con nầy. 25 Vả, Môi-se thấy dân sự buông lung, vì A-rôn để họ buông lung, đến đỗi bị sỉ nhục trong vòng các thù nghịch, 26 thì người đứng nơi cửa trại quân mà nói rằng: Ai thuộc về Đức Giê-hô-va, hãy đến cùng ta đây! Hết thảy người Lê-vi đều nhóm lại gần bên người. 27 Người truyền cho họ rằng: Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, có phán như vầy: Mỗi người trong các ngươi hãy đeo gươm bên mình, đi qua đi lại trong trại quân, từ cửa nầy đến cửa kia, và mỗi người hãy giết anh em, bạn hữu, và kẻ lân cận mình. 28 Dân Lê-vi bèn làm y như lời Môi-se; trong ngày đó có chừng ba ngàn người bị chết. 29 Vả, Môi-se đã truyền rằng: Ngày nay mỗi người trong vòng các ngươi hãy dâng tay mình cho Đức Giê-hô-va, chẳng sá chi đến con trai hay là anh em mình, hầu cho các ngươi được ơn phước vậy . 30 Ngày mai, Môi-se nói cùng dân sự rằng: Các ngươi đã phạm một tội rất trọng; song bây giờ ta lên đến Đức Giê-hô-va, có lẽ ta sẽ được chuộc tội các ngươi chăng. 31 Vậy, Môi-se trở lên đến Đức Giê-hô-va mà thưa rằng: Ôi! dân sự nầy có phạm một tội trọng, làm cho mình các thần bằng vàng; 32 nhưng bây giờ xin Chúa tha tội cho họ! Bằng không, hãy xóa tên tôi khỏi sách Ngài đã chép đi. 33 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Kẻ nào phạm tội cùng ta, ta sẽ xóa nó khỏi sách ta. 34 Bây giờ, hãy đi, dẫn dân sự đến nơi ta đã chỉ phán. Nầy thiên sứ ta sẽ đi trước ngươi; nhưng ngày nào ta hình phạt thì sẽ phạt tội chúng nó. 35 Đức Giê-hô-va hành phạt dân sự là vậy, vì dân sự là gốc phạm về tượng bò vàng mà A-rôn đã làm ra."

Thật, sau hàng ngàn năm, Kinh Thánh vẫn minh chứng "lời của Đức Chúa Trời là LỜI SỐNG VÀ LINH NGHIỆM, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, XEM XÉT tư tưởng và ý định trong lòng"! Chẳng có vật nào được giấu kín trước mặt Chúa, nhưng hết thảy đều trần trụi và lộ ra trước mắt Đấng mà chúng ta phải thưa lại. Ấy vậy, vì chúng ta có thầy tế lễ thượng phẩm lớn đã trải qua các từng trời, tức là Đức Chúa Jêsus, CON Đức Chúa Trời, thì hãy BỀN GIỮ đạo chúng ta đã nhận tin. Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta (A-rôn = lãnh đạo giáo hội chìu ý người hơn Luật Chúa), bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song CHẲNG PHẠM TỘI" (Hê-bơ-rơ 4:12-15)

Chúa Jesus đã phải trả giá rất cao cho mọi vi phạm của dân Ngài chuộc mua. Vậy, dân Ngài có nên tiếp tục theo sự lãnh đạo của A-rôn thờ kính Chúa qua hình thức tôn giáo lễ hội liên hoan kiểu thế gian ngược Lời Ngài? Chúng ta chọn theo Thầy Jesus hay thích ở trong tổ chức của thầy A-rôn biết Lời Chúa mà chỉ đạo hội chúng cứ thờ Chúa kiểu lễ hội ngoại giáo cho vui theo phong tục thế gian?

Tạ ơn Cha, chúng ta được sống trong thời kỳ ân điển, không dùng gươm sắt nữa, nhưng gươm thiêng Lời Chúa càng phải sắc bén để bảo vệ chính mình và người thân trong chiến trận kỳ cuối cùng, cắt bỏ mọi thứ ký sinh đeo bám hút bớt linh lực duy nhất từ gốc Jesus.

Nếu hôm nay Ngài kêu: "Ai thuộc về Đức Giê-hô-va, hãy đến cùng ta đây!" thì "Hết thảy người Lê-vi đều nhóm lại gần bên người" hay không? (Xuất 32:36). Lý do gì Chúa chọn lập người Lê-vi làm những kẻ hầu việc Ngài vậy??

Dân Chúa xưa đã được kêu gọi "Xuất Ai-cập", dân Chúa nay đang được kêu "Xuất BA-BY-LÔN LỚN" (Khải Huyền 18:4). Hãy xem danh mục hàng hóa sau đây và suy gẫm các món ấy được mua bán, trao đổi, lên danh sách kiểm đếm náo nhiệt tự hào nhất để khoe với với ai và trong ngày / mùa nào nhé:

"Hàng hóa là vàng, bạc, ngọc, châu, vải gai mịn màu tía, lụa, màu điều; các hạng gỗ thơm; các thức đồ bằng ngà voi, bằng gỗ quí, bằng đồng, bằng sắt, bằng đá hoa; nhục quế, sa nhân, hương, dầu thơm, nhũ hương; rượu, dầu, bột mì mịn, lúa mì; bò, trừu, ngựa, xe, tôi mọi và LINH HỒN NGƯỜI TA nữa." (Khải Huyền 18:12-13)

Kinh khiếp thay là niềm tự hào của một dân Israel đã được chuộc xong mà vẫn thích thờ Chúa theo tục Ai-cập và mê buôn bán với Babylon!!!

Ai muốn biết rõ, hãy đọc lại II Các Vua 25:27-30 (đoạn kết danh sách vương triều dân Chúa) rồi xem Giê-rê-mi 52:31-33 (đoạn kết sứ điệp tiên tri cho dân Chúa muốn theo Ai Cập) dưới đây. Nếu ai tin Kinh Thánh bởi Chúa soi dẫn, hãy thử suy nghĩ Chúa để song song 2 khúc giống nhau làm gì? Ngày nào vua Babylon đột nhiên tử tế với vua Giu-đa? vì sao "SINH NHẬT MỚI của vua Giu-đa mà tiên tri Giê-rê-mi (người đương thời) viết rõ là 25/12 lại bị làm lệch trong sách các vua (đời sau chép sử)? "Vua Giu-đa" là danh của ai và thật sự được vinh quang cai trị hay vẫn tủi nhục mất nước khi ngồi ghế cao hơn các vua khác trong bàn tiệc dưới trướng vua Babylon chủ tọa?

"Năm thứ ba mươi bảy, sau khi vua Giu-đa là Giê-hô-gia-kin bị bắt, tức là năm đầu vua Ba-by-lôn là Ê-vinh-Mê-rô-đác mới lên ngôi, ngày hai mươi lăm tháng mười hai, vua nầy trả lại chức vua cho Giê-hô-gia-kin vua Giu-đa, và đem ra khỏi ngục; lấy lời lành nói với, và lập ngôi người cao hơn ngôi các vua cùng ở với mình tại Ba-by-lôn. Lại sai đổi áo tù, Giê-hô-gia-kin được ngồi bàn với vua trọn đời mình. Giê-hô-gia-kin còn sống bao lâu, thì vua Ba-by-lôn ban đồ cần dùng hằng ngày cho mãi, trọn đời người."

Ai đã nói "25/12 chỉ là một ngày bất kỳ, Hoàng đế La Mã ký sắc lệnh chọn làm sinh nhật Chúa cho thuận tiện dân chúng dễ chấp nhận thôi" thì nên cố trả lời những câu hỏi nêu trên, rồi đọc tiếp Khải Huyền 17 - 19 nhé!

Còn ai yêu Lời Ngài chắc chắn phải KINH SỢ lẫn VUI MỪNG khi nhận ra NGÀI ĐÃ BIẾT TRƯỚC MỌI SỰ và luôn có cách bày tỏ Lẽ Thật cho người tin lời Tiên Tri và muốn biết ý Cha!

Dân sự cứ luôn miệng: "Chúng tôi chẳng biết"! A-rôn thì cứ đổ vấy: "Họ nói: Chúng tôi chẳng biết!.. Tôi biểu họ dâng vàng rồi thành bò vậy thôi! "

Vậy bạn muốn nói như họ không? có thật lòng muốn biết không???

Theo hội chúng, hay A-rôn, hay lời Chúa đây??


----------------
Trích: Facebook Tuan Le posted 28/12/2014